Hướng NộiXã Hội

Ít nói, sống thu mình, em thấy bị bỏ rơi

Ba mẹ em cứ thở ngắn than dài về em, sợ sau này em trở thành một đứa vô dụng. Thậm chí ba mẹ em còn coi rằng việc em sinh ra như thế để trả nợ cho gia nghiệp của nhà em.

 

Hỏi: Xin chào Linh Tâm!

Em năm nay 17 tuổi, được sinh ra trong một gia đình đầm ấm, có ba, có mẹ bao bọc, quan tâm, có chị em yêu thương nhau. Gia đình em cũng khá giả nên những nhu cầu vật chất không ảnh hưởng đến em.

Có lẽ ai cũng nghĩ rằng mọi việc như vậy là đáng mơ ước rồi. Nhưng trong 3 chị em, em là người trầm nhất. Em có ít bạn bè, cũng không hoạt bát, sôi nổi, vui vẻ như chị em của mình.

Hai anh và chị của em năng nổ, hay nói và khéo léo bao nhiêu thì em lại ngược lại. Mọi người có rất nhiều bạn bè để nói chuyện, cảm giác đó thực sự em rất muốn, em luôn muốn được có nhiều bạn bè, em muốn được mọi người quan tâm mình.

Nhưng vì quá ít nói, ngay cả trong nhà hầu như em cũng không nói chuyện với bất cứ ai nên em cảm giác dần dần mọi người trong gia đình em hầu như không còn coi trọng vai trò của em nữa. Ba mẹ em cứ thở ngắn than dài về em, sợ sau này em trở thành một đứa vô dụng, thậm chí ba mẹ em còn coi rằng việc em sinh ra như thế để trả nợ cho gia nghiệp của nhà em.

Ảnh : Introvertdear.com

Em cảm thấy buồn vô cùng. Em luôn cảm thấy mình bị bỏ rơi, nhiều khi nhìn mọi người xung quanh bạn bè nay nọ, chỉ có mỗi mình với mình, lạc lõng, bơ vơ, họ không để ý tới mình nữa mặc dù có ai biết lúc đó em khao khát được có 1 người bên cạnh mình nhường nào….

Chính vì điều đó, càng ngày em càng ít nói, sợ bị tổn thương, có lúc tưởng như bị trầm cảm… thực sự em buồn lắm.

Cách đây hai tuần, em tình cờ nghe thấy mẹ nói chuyện với anh trai và chị gái em: “Con H. (tên em) tính nó đã dở như thế rồi, chắc sau này nó cũng không làm được trò trống gì đâu, ba mẹ sau này chuyển giao hết tài sản của nó cho các con, rồi các con trông nom em lúc ba mẹ không còn nữa, chứ để nó sống một mình, nó sống ra sao được”.

Em nghe câu đó mà em ngồi gục xuống khóc luôn, em không nghĩ rằng trong mắt mọi người mình lại trở nên vô dụng đến thế.

Em muốn bỏ nhà ra đi, nhưng em không biết mình sẽ bắt đầu từ đâu nữa. Em mong các anh chị cho em lời khuyên. 

Em gái vô dụng

————————————————————————————–

Em thân mến!

Sinh ra trên cuộc đời này không có gì là hoàn hảo cả, và cuộc sống cũng rất công bằng với tất cả mọi người, khi có một khuyết điểm này sẽ có những ưu điểm kia để bù đắp.

Em cũng vậy, cuộc sống của em cũng là niềm mơ ước của bao nhiêu người khác. Mọi người đang bàn tán và làm em cảm thấy buồn, nhưng có khi nào em nghĩ rằng đó cũng là sự quan tâm của ba mẹ và anh chị dành cho em hay không?

Có thể ba mẹ thấy em không phải là người năng động, nên sự quan tâm của ba mẹ dành cho khác hơn so với các anh chị, nếu ba mẹ cứ gây áp lực cho em bằng cách em phải bằng được anh chị mình, lúc đó em có thấy dễ chịu hơn là ba mẹ đang tôn trọng và để em tự làm mọi thứ của mình?

Mỗi người sinh ra có những thế mạnh riêng, có thể em chưa phát hiện ra mình có những khả năng gì bởi em sống thu mình và ít giao tiếp với mọi người. Nhưng tuy nhiên, hiện nay có rất nhiều cách để giúp em thay đổi.

Những lớp học về kỹ năng sống, rất nhiều các hoạt động ngoại khóa thích hợp dành cho em và em có thể bắt đầu tìm lại chính mình ở những nơi như thế. Nếu có gì khó khăn, em có thể chia sẻ thêm với các nhà tư vấn tâm lý để cùng tìm thêm sự hỗ trợ và giúp em có thêm nhiều trải nghiệm về cuộc sống hơn, em nhé!

Chúc em mạnh mẽ và tự tin

Theo Bưu Điện Việt Nam.

Loading

Huy Đức

Tư vấn giao tiếp, công việc, hướng nghiệp, công việc và mối quan hệ cho người hướng nội. Email: info@bloghuongnoi.com Phone 0977.201.561 Skype : shinwa0204

Related Articles

3 Comments

  1. Chào em
    Anh nghĩ em đang có một động lực mạnh mẽ để thay đổi chính bản thân mình. Giống như em đang bị dồn vào bức đường cùng vậy.
    Em mới 17 tuổi, có nhiều thời gian để thay đổi để cuộc sông tốt đẹp hơn. Có thể ở tuổi đó, em đang rơi vào giai đoạn thay đổi tâm sinh lý nên tính cách như vậy. Tuy nhiên, ai muốn thành công cũng phải có kỹ năng giao tiếp tốt, tầm nhìn … Thiếu điều gì thì học điều đó, lúc nào bản thân cũng trong tư thế cầu tiến, muốn cho cuộc sống tốt đẹp hơn thì ắt sẽ thành công.
    Em hãy mạnh mẽ hơn, cũng đừng tự ti quá. Biến đau thương thành sức mạnh. Chúc e thành công. E có thể liên hệ với anh toanpm2702@gmail.com

  2. Đừng buồn
    Mọi chuyện sung quanh chúng ta đã dc sắp đặt rất rõ ràng như ta thấy..
    Còn những gì ta được nhận ân huệ là hậu chuyện..
    Hãy cứ cố gắng chẳng ai là vô dụng,
    Vĩ những điều ta biết sẽ xảy đến hãy cố gắng..(họ sẽ nói ta Introvert thì hãy đừng quan tâm mà đó là 1 động lức có thể đẩy ta lên)…

  3. hồi cấp 1, cấp 2 e là người năng động, hoạt bát, vui vẻ. Nhưng đến cấp 3 em lại bị tự ti và sống nội tâm hơn, không có nhiều bạn bè, đi chơi chung cũng k hòa nhập dc với bạn bè, và em thường ngồi im, như 1 bà già và bây giờ em không biết làm cách nào để quay lại như hồi xưa.

Trả lời

Back to top button