INFPINFJTính cách MBTI

Tại sao các nhà văn INFJ và INFP khó trình bày nội dung cốt truyện cho bất cứ ai

Là một INFJ, tôi sống trong hai thế giới. Có cả thế giới bên ngoài cơ thể của tôi, bao gồm con người và các tòa nhà và cây cối và mọi thứ, và thế rồi có thế giới thực: thế giới bên trong linh hồn tôi.

Khi tôi nói với mọi người điều này, tôi biết họ nghĩ rằng họ hiểu những gì tôi đang nói. Tôi là một người mơ mộng và là một nhà lý tưởng. Tôi là cô gái đó  người luôn luôn “lơ lửng” ở đám mây. Họ sẽ đúng. Tôi là người có những thứ đó. Nhưng khi tôi nói điều này đối với tôi, thế giới thực tồn tại bên trong tâm hồn, nó còn hơn thế.

Bởi vì, với tư cách là một INFJ, tôi luôn ở giữa việc ghép nối một lý thuyết. Không quan trọng nếu bạn gặp tôi khi tôi 5 tuổi hoặc bây giờ khi tôi gần 40 tuổi. Chưa bao giờ có một khoảng thời gian trong cuộc đời khi tôi không bị ám ảnh bởi việc tập trung những học thuyết vĩ đại, sử thi, lý thuyết này sẽ giải quyết mọi thứ bên trong linh hồn của mình.

Tại thời điểm này; ví dụ tôi đang quan tâm đến đến thị trường chứng khoán, yoga ở Ấn Độ, ngành y tế và các nhà ảo thuật. Đọc qua danh sách đó, tôi có thể thấy có vẻ như tôi đã chọn 4 thứ ngẫu nhiên nhất mà tôi có thể và tập hợp tất cả lại với nhau, nhưng với tôi thì luôn có những kết nối. Và tôi có lẽ sẽ dành 2 hoặc 3 năm tiếp theo của cuộc đời mình để tìm ra những kết nối đó, tổng hợp và biên dịch nó thành lý thuyết, và sau đó sử dụng lý thuyết đó để viết một cuốn sách.

Bên trong thế giới riêng, tôi vô cùng phấn khích về lý thuyết đang phát triển của mình. Đó là điều mà thúc đẩy tôi ngay bây giờ. Đó là điều mà tôi nghĩ đến khi tắm, lái xe, ăn uống, đi bộ và ngủ. Đó là lúc tôi vội vàng đến thư viện để đọc sách sau khi đọc xong cuốn sách. Tuy nhiên, tôi không thể nói về nó với bất cứ ai khác.

Và tôi chắc chắn không thể cho bất cứ ai tôi đã viết những gì về nó cho đến nay.

Các nhà văn INFJ và INFP chỉ có một tầm nhìn mà họ thấy

Bởi vì, điều này là, mặc dù tôi là một nhà văn, tôi cũng là INFJ. Và điều này có nghĩa là điều gì đó buồn cười xảy ra bất cứ khi nào tôi cố gắng giải thích những điều mà tôi hào hứng nhất đối với người khác. Tôi không giải thích tốt cho họ. Tôi nhảy từ ý tưởng này sang ý tưởng khác, và mặc dù tôi có thể thấy luồng sáng trong bóng tối kết nối chúng, nhưng những người khác vẫn chưa thể làm được điều đó.

Người đối diện khi đó nghe những lời nói sẽ cảm thấy khá bối rối hoặc kỳ quặc, và cuối cùng tôi cảm thấy mất tinh thần.

Với tập bản thảo chưa hoàn thành, nó thậm chí còn tồi tệ hơn. Các bản nháp đầu tiên có xu hướng rất cẩu thả. Tôi viết vội những thứ không liên quan và thường “lạc lối” mọi nơi với quan điểm, giọng nói, ngôn ngữ và dòng thời gian. Tôi không bao giờ biết làm thế nào bất cứ điều gì sẽ kết thúc hoặc thậm chí những gì giữa sẽ như thế nào cho đến khi tôi nhận ra được vấn đề nằm ở đâu..

Trong nhiều năm, tôi nghĩ có điều gì đó không ổn với tôi với tư cách là một nhà văn. Xét cho cùng, mọi người trong lớp học viết sáng tạo đều có kế hoạch cho câu chuyện của họ. Mọi người khác đều có thể trả lời các câu hỏi về lý do tại sao họ chọn viết người đầu tiên, hoặc những mục tiêu gì họ đã vạch ra cho nhân vật chính của họ. Có vẻ như tôi là người duy nhất bị điều khiển rất buồn cười bởi hình ảnh hay giọng nói hay tầm nhìn mà tôi chỉ có thể thấy, trong thế giới bên trong “thực” mà tôi thường xuyên lẩn tránh trong nơi ẩn náu của mình.

Hầu hết các INFJs có kinh nghiệm này vào lúc này hay cách khác trong cuộc sống. Có một ý tưởng hay một lý thuyết – một ảo ảnh – chỉ có họ mới có thể thấy được. Và chúng tôi cảm thấy bất lực để giải thích nó cho bất cứ ai khác. Bởi vì tầm nhìn của chúng tôi trở thành động lực trong cuộc sống, họ cảm thấy rất quan trọng. Nhưng bởi vì chúng ta gần như không bao giờ có thể nói rõ cho người khác, chúng ta có xu hướng cảm thấy rất cô đơn rất nhiều thời gian .

Chỉ có thể giao tiếp bằng văn bản mà họ mới có thể kết nối tầm nhìn mà họ thấy trong trái tim mình với thực tế cụ thể nằm bên ngoài.

Tin tưởng vào phép thuật bên trong chính bạn

Nhưng điều đó cần có thời gian. Trong nhiều trường hợp, tôi phải mất nhiều năm. Trực quan hướng nội có xu hướng trong văn viết thường chậm rãi và cầu toàn. Vì vậy, nếu ai đó hỏi chúng tôi những gì chúng tôi đang làm việc hoặc yêu cầu để cho họ thấy chỉ một hoặc hai chương thì có thể được chia sẻ. Tuy nhiên, thường xuyên hơn không, người ngoài sẽ không hiểu bộ sưu tập của các bản thảo rời rạc mà họ đang viết và biết đâu sau đó họ nói với chúng tôi rằng họ đang bối rối, hoặc nó không gây sự hào hứng với họ, hoặc họ không hiểu làm thế nào nó sẽ tạo thành được như một câu chuyện.

Nó chỉ mất một kinh nghiệm như thế này cho một INFJ (hoặc một INFP) để đóng cửa hoàn toàn và quyết định không bao giờ để cho bất cứ ai nhìn thấy nó một lần nữa.

Tôi ước gì mình có thể đưa ra một giải pháp nhỏ gọn ở đây cho tất cả INFJ và INFP ra ngoài đấu tranh với vấn đề này nhưng sự thật là, không có một phương pháp sửa chữa nhanh chóng và dễ dàng. Chúng tôi là những sinh vật kỳ lạ và hầu hết thế giới sẽ không “có được” cách làm việc tốt hơn.

Lời khuyên tốt nhất mà tôi có thể cho bạn là đối xử với việc viết của bạn như bạn sẽ là một đứa trẻ dễ bị tổn thương mà bạn yêu rất nhiều. Hãy luôn giữ nó gần bạn và chỉ “ra mặt” với những người bạn cảm thấy hoàn toàn an toàn. Bất cứ khi nào bạn cảm thấy bối rối, mỏi mệt thì hãy quay trở lại nơi mang lại cho bạn nhiều năng lượng nhất: thế giới riêng tư kỳ diệu đó trong tâm hồn bạn.

Nếu bạn là INFJ hoặc INFP, bạn có thể tin tưởng lý thuyết của mình. Tất cả sẽ đến với nhau.

Điều quan trọng nhất là bạn tin tưởng phéo thuật bên trong chính mình.

Loading

Huy Đức

Tư vấn giao tiếp, công việc, hướng nghiệp, công việc và mối quan hệ cho người hướng nội. Email: info@bloghuongnoi.com Phone 0977.201.561 Skype : shinwa0204

Related Articles

Trả lời

Back to top button