
Tình yêu được xây dựng từ hai người. Từ lúc gặp gỡ làm quen, tỏ tình cho đến ngày sánh vai chung con đường thì cũng chỉ có 2 mà thôi.
Nhưng suy cho cùng tất cả mọi thứ, tình yêu hôn nhân có bền vững hay không nó là sự thấu hiểu sẻ chia, đồng điệu tâm hồn với nhau chứ không phải là chỉ sống cho bản thân mình, còn người kia ra sao thì kệ.
Định nghĩa về cái tôi
Cái tôi của bạn thường được dựng lên bởi một cái tên, một tính cách và một câu chuyện. Bên trong câu chuyện cá nhân này là một tập hợp những ký ức, niềm tin, dấu ấn và cảm giác về việc bạn là ai, bạn đến từ đâu, bạn giỏi hay dở cái gì, bạn đã trải qua những gì, và vô số những điều tương tự như thế.
Cái tôi nếu theo hiểu nghĩa đơn giản nhất lại là sự khẳng định mình.
Bạn là người hướng nội. Bạn sẽ gặp những trở ngại trong việc tìm kiếm người mới, tìm sự tương đồng ở môi trường mới, ví dụ các event, networking hay những buổi vui chơi giải trí thường khiến bạn cảm thấy hơi e dè. Bạn đến các những buổi karaoke nhưng lại muốn về sớm cho…thoải mái. Bạn cảm thấy có chút lúng túng ở những cuộc gọi mà bạn thích nhắn tin hơn chẳng hạn…
Sẽ ngược lại với người hướng ngoại
Bạn là người hướng ngoại. Phương châm sống của bạn là “The more, the merrier” ( càng đông càng vui). Những nơi đông người khiến bạn cảm thấy phấn khích và liên tục hòa mình suốt giờ mà không cảm thấy mệt mỏi. Bạn cứ như một chiếc pin AA vô hạn vậy. Bạn vẫn cảm thấy yêu thích nơi chốn ấy mà không thấy gì là lo sợ. Bạn vồ lấy chiếc điện thoại tám gẫu hàng đêm mà không biết chán.
Định nghĩa về người hướng nội hướng ngoại thì có lẽ không cần phải đề cập thêm. Chúng xuất hiện rất nhiều trên các trang mạng xã hội hàng ngày hàng giò. Bạn có thể đọc tùy thích. Cách hiểu về khái niệm tính cách này cũng vì thế mà khác nhau.
Quay sang chủ đề tình yêu.
Rõ ràng là trong tình yêu muốn bền vững được thì luôn cần sự thấu hiểu sẻ chia vui buồn, thuận lợi hoặc khó khăn của nhau. Không phải tiền bạc vật chất, không phải sự quyến luyến đêm ngày mà chính những nhân tố trên mới quyết định được hạnh phúc tình yêu, hôn nhân có thực sự bền vững hay không.
Người hướng nội họ khi yêu sẽ hướng vào bên trong, là những giá trị về tinh thần, thế giới nội tâm; còn người hướng ngoại thì họ đón nhận những niềm vui và sự phấn khích đến từ bên ngoài làm sao để khi nào cũng cảm thấy tràn trề năng lượng.
Nói như thế thôi đã cảm thấy sự ngược hướng của hai kiểu tính cách ấy. Và nếu không dung hòa, không giảm bớt cái tôi của mỗi người để hòa nhập chung vào làm một thì thực sự rất khó để tiến xa.
Trong phép toán có 1+1 = 2; nhưng tình yêu thì 1 nhỏ + 1 nhỏ = 1 lớn.
Nếu những buổi cuối tuần, bạn trai rủ bạn đi chơi, nhưng bạn lấy cớ bạn hướng nội nên chỉ dành thời gian ở nhà cuối tuần đọc sách thì liệu có nên ?
Những lúc người yêu bạn cần yên tĩnh, bạn lấy cớ hướng ngoại cuối tuần phải quẩy hết mình ở thế giới bao la rộng lớn thì liệu có chính xác ?
Rất tiếc là mỗi người khư khư cái tôi như vậy, không chịu suy nghĩ cho đối phương thì thời gian tìm hiểu nhau còn không có, chứ đừng nói là thời gian tận hưởng niềm vui trong tình yêu.
Còn với người hướng nội yêu nhau cũng vậy.
Để khắc phục điều này, mỗi người nên tự vứt bỏ cái dãn nhán, mỗi người cần mở lòng và can đảm bước ra khỏi thế giới của mình một chút thôi để biết được điều gì đang xảy ra ở bên ngoài và bên trong của đối phương.
Tìm những khúc mắc giữa hai người, tìm cách giải quyết và trung hòa nó. Còn nếu bạn vẫn cứng đầu cho mình đúng, thì cũng không sao cả, vì đó là cách sống bạn chọn. Nhưng theo tôi, khi làm như thế thì bạn cũng đã tự giới hạn bản thân và tự giới hạn cơ hội để tìm hiểu về người khác mất rồi.