
Tôi không hào hứng với mỗi trận đấu của con trai tôi không nghĩa là tôi thờ ơ
Nếu bạn là một là người cha/ mẹ hướng nội có một đứa trẻ chơi hay chơi thể thao, bạn có thể cảm thấy đôi chút khó chịu khi phải ngồi khán đài xem một trận đấu. Bạn nhìn xung quanh và thấy các bậc cha mẹ khác ra sức hò hét những lời động viên, cố gắng nói với con cái họ phải làm gì, hoặc chỉ trích các các huấn luyện viên phải làm gì đó. Nó có thể khiến bạn chỉ muốn thu mình ở tận hàng ghế cuối cùng và tự cô lập bản thân ra khỏi mọi người trong phần thời gian còn lại của trận đấu.
Tôi không phải là một trong những bậc cha mẹ sôi nổi, hào hứng mà bạn có thể thường thấy tại các sự kiện thể thao của trường. Trên thực tế, tôi có xu hướng không nói hoặc nói nhiều trong suốt trận đấu. Tôi có thể hiểu rằng một số người sẽ hiểu sai cách đó, nghĩ rằng điều đó có nghĩa là tôi thực sự không muốn ở đó.
Nhưng với họ, tôi sẽ nói: Đừng vội phán xét. Tôi muốn ở đó. Là một người hướng nội, tôi không thể hiện cảm xúc giống như cách bạn làm. Đó không phải là ý nghĩa của việc hướng nội.
Tôi không chỉ như thế này ở các trò chơi của con trai tôi. Tôi có xu hướng thể hiện chút cảm xúc khi xem bất kỳ sự kiện thể thao nào. Tôi là một fan hâm mộ Chicago Cubs khổng lồ và thậm chí khi họ thắng (hoặc thua) một trận đấu lớn, tôi có thể có nhiều cảm xúc bên trong, nhưng hầu hết thời gian, tôi không thể hiện nhiều cảm xúc ở bên ngoài. Nếu tôi làm điều đó, nó làm giảm khả năng của tôi để quan sát những gì đang xảy ra, để tận hưởng mọi thứ xung quanh tôi và để tận hưởng khoảnh khắc.
Người hướng nội đang suy nghĩ, suy xét từ những hành động của mọi người, và tôi không thể làm điều đó nếu tôi đang la hét hay nhảy lên nhảy. Não của tôi không hoạt động theo cách đó. Tôi đã từng nghĩ rằng có điều gì đó sai trái với tôi vì điều này, nhưng bây giờ tôi đã học cách hiểu ra bản thân tôi là ai.
Làm thế nào để cho bạn đang thực sự để ý mà không cần la hét từ khán đài
Bây giờ tôi biết rằng khi chúng tôi đến các trận đấu của con trẻ, chúng tôi ở đó cùng chúng. Nhưng đồng thời, tôi không thể là bậc cha mẹ tốt nhất tôi có thể trừ khi tôi là chính mình. Một lý do tôi không hét lên và hét lên từ khán đài là bởi vì tôi biết các cầu thủ có huấn luyện viên nói cho họ biết phải làm gì, và tôi không muốn hành vi của tôi là một sự phân tâm.
Nhưng bên cạnh đó, nó không chỉ là tôi.
Bởi vì điều đó, tôi phải xác định những cách khác tôi có thể để con trai của tôi (và vợ tôi) biết rằng chỉ vì tôi không thể hiện nhiều cảm xúc ở bên ngoài không có nghĩa là tôi không quan tâm đến cu cậu hay trò chơi . Nếu bạn là một người hướng nội, người không thoải mái thể hiện cảm xúc trong trò chơi của con bạn, dưới đây là 7 biện pháp khác bạn có thể làm để cho con trẻ biết bạn đang thực sự quan tâm:
1. Mang những vật dụng có ý nghĩa với đội bóng con trẻ: Tôi có một chiếc áo phông với logo của trường con trai của tôi trên đó. Tôi chắc chắn rằng tôi mặc nó vào cuối tuần hoặc vào những ngày khác, tôi biết rằng tôi sẽ ở gần gia đình tôi rất nhiều – thậm chí vào những ngày không có trận đấu, vì vậy họ có thể thấy rằng tôi là fan lớn của đội tuyển mà con nhà tôi đang chơi cùng.
2. Đưa ra lời khuyến khích trước trận đấu. Nếu bạn là một người hướng nội, bạn có thể không được đưa ra những bài phát biểu động lực hoặc cố gắng để có được đứa trẻ của bạn được lên dây cót lên trước trận đấu quan trọng. Không sao đâu. Họ đã có huấn luyện viên cho điều đó. Bạn vẫn có thể nói với họ để cố gắng hết sức mình hoặc chúc chúng may mắn. Bạn thậm chí có thể cung cấp cho họ một hoặc hai chỉ dẫn nào đó, nếu bạn cảm thấy bạn có kiến thức mà mang lại sự hiệu quả.
3. Luôn theo dõi trong trận đấu. Tôi luôn ngạc nhiên về việc có bao nhiêu phụ huynh liên tục nhìn ngó điện thoại của họ trong khi trận đấu của con họ đang diễn ra. Tôi chắc chắn rằng tôi bỏ điện thoại trong túi và chờ đến giờ nghỉ giải lao hoặc sau trận đấu thì sẽ đọc email hoặc tin nhắn. Khi trẻ em tìm cha mẹ của chúng trên khán đài chỉ để thấy chúng nhìn chằm chằm vào điện thoại của chúng, nó sẽ gửi một thông điệp không tốt. Nhưng nếu họ nhìn lên và thấy bạn chú ý, đó là một cách đơn giản nhưng tuyệt vời để họ biết bạn quan tâm. Không có gì trên Facebook đáng để bỏ lỡ một khoảnh khắc quan trọng trong cuộc đời của con bạn. Trừ khi đó là trường hợp khẩn cấp.
4. Nói về trận đấu sau đó. Điều này có thể đơn giản như là để cho đứa trẻ biết rằng chúng đã cố gắng hết sức tuyệt vời hoặc bạn đánh giá cao chúng đã nỗ lực hết mình. Nhưng bạn cũng có thể đặt câu hỏi cho họ về các lượt đánh hoặc khoảnh khắc cụ thể trong trò chơi để cho họ biết bạn đang chú ý.
5. Đăng thông tin lên các mạng xã hội về điều này. Nếu bạn muốn cho gia đình và bạn bè của bạn biết rằng bạn tự hào về con của bạn dù bạn không hò hét, bạn có thể post bài trên Facebook và nói với họ? Bạn thậm chí có thể chụp ảnh từ trận đấu và post nó lên. Nhiều người hướng nội cảm thấy thoải mái khi làm điều này hơn là nhảy múa và hò hét.
6. Viết một bài báo về buổi biểu diễn hoặc con của bạn. Chúng ta biết bao nhiêu người hướng nội thích suy nghĩ, suy ngẫm và tìm thấy ý nghĩa sâu sắc hơn trong các sự kiện hàng ngày. Khi bạn trở về nhà từ event ấy, bạn ngồi xuống máy tính, suy nghĩ về những gì bạn nhìn thấy và viết một bài đăng trên blog về nó. Sau đó, chia sẻ nó với những người bạn biết. Không chỉ bạn sẽ cho thấy bạn quan tâm đến con bạn nhiều như thế nào, nhưng bạn cũng sẽ có vài thứ bạn có thể đọc cho họ sau này, điều này sẽ cho phép họ suy nghĩ lại vào những thời điểm tuyệt vời mà con bạn đã cháy hết mình ra sao.
7. Tiếp tục làm như vậy: Thực tế là bạn dành thời gian để tham dự buổi biểu diễn của con bạn – không kể đến tất cả thời gian khác bạn đưa con bạn đến trường, đón con bạn về nhà- cho thấy bạn quan tâm đến chừng nào. Nếu một phụ huynh khác trên khán đài không chuyện bạn không cổ vũ hò hét như họ, đó là vấn đề của họ, không phải của bạn. Chỉ bằng cách ở đó, bạn biết bạn đang âm thầm cỗ vũ đứa con bạn và họ biết bạn ở đó vì họ. Đó là tất cả những gì tạo nên sự quan trọng.