
“Tôi không ít nói, chỉ là tôi không muốn nói chuyện với bạn.”
Câu nói này nếu là tôi của vài năm trước, ắt hẳn tôi sẽ cảm thấy tự sướng và…vui. Vì tôi không thích nói chuyện với người lạ, chỉ thích nói chuyện với người quen và tha hồ không biết chán.
Nhưng càng về sau càng đến độ trưởng thành, tôi nhận thấy câu nói này có chút gì đó không còn đúng nữa.
Ắt hẳn trong chúng ta, ai cũng thích sự an toàn và cũng chỉ muốn giao tiếp với người mình thích. Tuy nhiên khi chúng ta lớn lên, có một điều gần như chắc chắn, đó là những mối quan hệ ấy sẽ không còn được duy trì. Có người đi du học, có người lập gia đình, có người rời bỏ chúng ta mãi mãi không bao giờ gặp lại được. Vậy lúc đó họ không còn nữa, chúng ta sẽ biết giao tiếp với ai ?
Đấy là lý do vì sao ngoài duy trì những mối quan hệ với bạn bè thân, tôi còn mở lòng mình để đón nhận và xã giao với những người mới. Tôi không giảo biện, hoạt ngôn hoặc xởi lởi để tạo ra thật nhiều bạn bè mới. Trong số ấy, tôi lại tìm được những người có cùng sở thích và cũng có tính cách hướng nội như mình. Ban đầu tôi cũng giữ khoảng cách, khép lòng, ngược lại tôi cố gắng cởi mở hơn. Có thể nói, dù vòng tròn xã hội đó có mở rộng, nhưng không vì thế mà tôi cảm thấy lo lắng, ngược lại nó còn giúp ích cho tôi trong công việc.
Ai cũng đều đơn độc, người hướng nội có những cảm nhận tinh tế về cuộc sống hơn nhưng lại khó hòa nhập vào cộng đồng. Chúng ta không cần cố hòa nhập vào đám đông nhưng chúng ta cần phải hòa nhập vào cộng đồng, phải đứng trước đám đông với sự tự tin . khác biệt nhưng không tách biệt. Nếu bạn cứ ngày ngày tự nhủ với mình không cần cố gắng để hòa nhập thì dần dần chẳng mấy chốc bạn thành tự kỉ thôi. Hướng nội với tự kỉ cách nhau có nửa bước chân nếu bạn xác định sai hướng. ( Cường Vỹ Đại).
Chúng ta là những người hướng nội, nhưng tôi không muốn bị chú ý và người khác hiểu nhầm là ít nói, tự kỷ hay mắc các chứng bệnh tâm lý khác. Xã hội luôn không ngừng phát triển, nếu chúng ta vẫn cứ khư khư giữ mình an toàn mãi thì câu hỏi đặt ra là chúng ta có cảm thấy hạnh phúc hơn khi mà những đứa bạn ngày càng hướng ngoại hơn ?
Bạn bè thân rồi ai cũng có cuộc sống riêng; giờ đi làm dù ít nói đến mấy cũng phải cố gắng xã giao để duy trì các mối quan hệ vì đồng nghiệp là những con người mình tiếp xúc gần và trực tiếp hằng ngày ; có thể giao tiếp gây khó cho những người hướng nội nhưng luyện tập nhiều để khắc phục dần dần ; ít nói nhưng hỏi thăm có tình cảm , nói đúng lúc đúng chỗ thì lại là điểm cộng cho người hướng nội