Xã Hội

Tôi không tỏ vẻ vui mừng không có nghĩa là tôi không hào hứng

Bạn đã bao giờ đến một hội thảo nào đó mà MC ở đó sẽ hét lên rằng “BẠN CÓ ĐANG CẢM THẤY HÀO HỨNG KHÔNG?”

Hoặc có thể một người nào đó tại một bữa tiệc hay một buổi họp mặt xã hội hân hoan tiến lại gần và hỏi bạn, “Bạn thấy vui chứ !?”

Nếu bạn là một người hướng nội như tôi, bạn có thể thấy những câu hỏi không biết trả lời sao cho phải. Tôi có thể vui mừng về điều gì đó nhưng tôi sẽ không thể hiện ra bề ngoài mặc dù những người biết tôi, họ hiểu tôi có thể nói ra.

Tôi tự hỏi bản thân mình, và tôi trả lời câu hỏi, “Bạn có vui không ?” có thể đơn giản là “Có”, và chỉ nở một nụ cười.

Mọi người thường trách tôi về điều này: “Sao thế, bạn không hào hứng lắm thì phải?.” Trong một thời gian dài, tôi nghĩ điều này có nghĩa là có điều gì đó sai trái với tôi. Tại sao tôi không cảm thấy cần phải nhảy xung quanh với niềm vui sướng và ré lên như những người khác?

Trốn tránh hướng nội

Khi tôi còn nhỏ, tôi đã trải qua những cơn trầm cảm, như một số người hướng nội mà tôi gặp vẫn nói rằng họ đã trải qua và phải mất thời gian để được chẩn đoán và điều trị. Trong thời gian đó, tôi khá lãnh cảm. Hầu như khó có bất cứ điều gì khiến tôi cảm thấy vui mừng hay bận tâm.

Nhưng đó không phải là những gì đang diễn ra. Tôi đã không bị trầm cảm trong hơn 10 năm trời. Tại sao, những gì vẫn còn sai với tôi? Tôi tự hỏi. Tại sao tôi vẫn không sôi nổi như những người khác?

Vào thời điểm đó, tôi cảm thấy không chắc chắn về bản thân mình trong các cuộc xã giao, vì vậy tôi có xu hướng trốn tránh. Tôi không thể nói cho bạn biết số lần mọi người đưa ra nhận xét như thế nào, “Này bạn, ít nói quá đấy” – điều đó đúng, tôi không phản bác. Điều làm tôi thất vọng về những nhận xét này là cách mà mà họ đã nói. Các từ, “Cậu quá thờ ơ” có thể đã được nói với cùng một giọng nói.

Sau đó tôi sẽ cố gắng giải thích tại sao tôi lại im lặng. Nhưng tôi chưa bao giờ cảm thấy mình có thể nói sự thật rằng tôi đơn giản là người nghe nhiều hơn là người nói; rằng tôi hơi nhút nhát; rằng tôi thiếu tự tin vào bản thân mình; và rằng tôi là một người hướng nội, người không cần nhiều “hứng thú” như một người bình thường. Tôi cảm thấy tôi phải đưa ra những lý do chính đáng hơn để thuyết phục người khác rằng tôi không phải là một kẻ lập dị.

Nhưng tôi chưa từng làm thế.

Tính cách hướng nội của tôi không cần phải thay đổi

Tôi bắt đầu nhìn vào cách những người hướng nội khác đối phó, và tôi nhận ra rằng những người tôi bị hấp dẫn nhất là những người cảm thấy thoải mái với bản chất yên tĩnh của họ. Điều này đã khiến tôi phải thách thức với điều đang đối mặt. Một trong những niềm tin mà tôi nắm giữ là một người hướng nội là tôi phải “thay đổi” bản thân để có thể trở thành một người thành công hơn.

Nhưng tôi càng cảm thấy thoải mái hơn với ý tưởng hướng nội, nó càng trở nên giống như một vấn đề.

Bây giờ tôi không cố giấu đi sự hướng nội của mình. Trên thực tế, tôi rất vui khi nói với người khác về điều đó. Ví dụ, khi một người bạn gần đây đã yêu cầu tôi tham gia một sự kiện xã hội sau khi tôi có một tuần bận rộn, tôi không cảm thấy cần phải làm một cái cớ. Thay vào đó, tôi nói với cô ấy rằng tôi cần một thời gian một mình trước khi tôi gặp lại mọi người. Câu trả lời của cô là, “Tất nhiên. Không vấn đề gì!”

Trong quá khứ, lý do của tôi thường được phản hồi kiểu “Ồ thôi nào, có gì đâu, nó sẽ tốt cho cậu thôi”. Mọi người không thể biết rằng nó không tốt cho bạn nếu bạn không nói cho họ biết nhu cầu của bạn là gì.

Điều trớ trêu là khi tôi trở nên thoải mái hơn trên thế giới như một người hướng nội, thì ngày càng nhiều người cũng hiểu tôi hơn.

Tôi không còn cảm thấy cần phải bào chữa

Tất nhiên, có một số người vẫn tin rằng tính cách của tôi không ổn. Họ ép tôi trở nên cởi mở hơn. Tuy nhiên, thay vì cảm thấy xấu về điều này, tôi chỉ đơn giản coi hành vi của họ như một dấu hiệu cho thấy họ không phù hợp với tôi về mặt cởi mở xã hội.

Và nó không nhất thiết phải giống những người khác. Đôi khi đó là những người hướng nội khác chưa chấp nhận tính cách của riêng họ.

Việc phòng thủ và cố gắng giải thích cho mình chỉ có vẻ thuyết phục mọi người rằng bạn có điều gì đó để giấu kín, và rằng bạn thực sự đang làm điều gì đó sai trái. Tôi đã học được cách yêu thương bản thân mình bằng cách cho phép bản thân mình để không dành quá nhiều thời gian với những người không hiểu tôi.

Tôi cũng học được cách không chịu trách nhiệm về những gì người khác tạo ra từ bản chất nội tâm hoặc sự thiếu nhiệt tình của tôi. Bây giờ tôi có thể thoải mái đứng một mình trong một buổi họp mặt xã hội mà không cảm thấy cần phải trông giống như tôi đang nói chuyện sâu sắc với ai đó và có một khoảng thời gian tuyệt vời. Chắc chắn ai đó sẽ đến và bắt đầu trò chuyện.

Nếu có ai nói tôi trông không đủ hứng thú hoặc tôi quá im lặng, tôi sẽ mỉm cười và chỉ ra rằng đó chỉ là bản chất của tôi. Tôi không cảm thấy cần phải dành nhiều thời gian với những người đó, bởi vì nó không làm tôi cảm thấy bất kỳ điều gì tốt đẹp để ở quanh bất cứ ai vô tình trách móc niềm tin cũ của tôi về bản thân mình. Sẽ luôn có những người tôi không hợp và điều đó không sao.

Tôi đã từng tìm kiếm những người đó, nghĩ rằng nếu tôi giải thích bản thân mình tốt hơn và vượt qua họ, nó sẽ chứng minh rằng tôi đang ổn. Tất cả những gì từng làm là tiết lộ sự khác biệt của tôi với họ và khiến tôi cảm thấy không thích hợp.

Ẩn sâu trong tính cách, có rất nhiều thứ đang diễn ra

Bên trong tính cách hướng nội của mình, tôi phát hiện ra rằng tôi thực sự là một “người con người” và phát huy tốt trong một vòng tròn gần gũi của những người có cùng chí hướng. Tôi vẫn thích thời gian của mình. Tôi vẫn đang tìm cách cân bằng nhu cầu của mình và không dành quá nhiều thời gian với những người khác, khiến tôi cảm thấy kiệt sức.

Mặt khác, dành quá nhiều thời gian một mình có thể khiến tôi cảm thấy chán nản và không có động lực.

Điều mà nhiều người không thấy là sâu sắc trong nội tâm, có rất nhiều thứ đang diễn ra. Nhưng thay vì nói trực tiếp qua trò chuyện thì nó được thể hiện qua hoạt động, ghi nhật ký, vẽ tranh, sáng tạo âm nhạc, trồng vườn hoa, chiến đấu vì một nguyên nhân đặc biệt hoặc thậm chí là im lặng.

Là một người hướng nội không có gì sai. Chắc không phải là một hướng ngoại nhiệt tình. Nói một cách đơn giản, người hướng nội đòi hỏi ít đầu vào từ các nguồn bên ngoài hơn là người hướng ngoại và có một nơi trong thế giới xã hội cho tất cả chúng ta.

Loading

Source
Introvert: Just Because I Don’t Look Excited Doesn’t Mean I’m Not Into This by Leanne Chapman

Huy Đức

Tư vấn giao tiếp, công việc, hướng nghiệp, công việc và mối quan hệ cho người hướng nội. Email: info@bloghuongnoi.com Phone 0977.201.561 Skype : shinwa0204

Related Articles

Trả lời

Back to top button