
Khi tôi nói tôi là một phóng viên, có vẻ tôi nhận được rất nhiều thứ. Khi mọi người nghĩ đến hình ảnh một người phụ nữ có giọng nói mạch lạc nhưng truyền cảm, thường xuyên dành cả buổi tối để đọc sách và nhấm nháp ly cà phê, họ không bao giờ nghĩ được rằng thực tế khác xa so với tưởng tượng. Tôi cũng nhận thấy người hướng nội rất thích các tương tác trong nhóm nhỏ, thích tận hưởng thời gian và yêu quý sự tĩnh lặng – và điều này giúp tôi trở thành một phóng viên có được những bước tiến thành công. Đây là cách tôi đã tìm thấy phương pháp hỗ trợ và đã giúp sự nghiệp của tôi phát triển:
Tính hướng của tôi giúp tôi hiểu được câu chuyện rõ ràng
Người hướng nội lắng nghe khá tốt. Khi đang trò chuyện, tôi không cố gắng áp đặt quan điểm hoặc là biến mình thành sự chú ý. Tôi chăm chú lắng nghe và ghi chép. Tôi cảm nhận được suy nghĩ của mọi người rất ổn. Đó là cách tôi tìm hiểu được câu chuyện từ người đối diện và nắm bắt những điểm chính trong cuộc phỏng vấn cho bài viết thể hiện quan điểm cá nhân.
Ảnh : Internet
Ví dụ có một lần tôi đã phỏng vấn một nghệ sỹ địa phương ở ngôi nhà khá xa ở đâu đó trên đỉnh đồi. Trước đó tôi đã lên câu hỏi chi tiết để hỏi về công việc và cách ông rời bỏ sự nghiệp. Tuy nhiên, tôi quan sát được sự ngọt ngào của vợ ông như thế nào, Rosemary, dẫn ông vào phòng. Tôi nhìn thấy cách mà ông nghệ sĩ nhìn vợ mình và lắng nghe giọng của anh “lạc nhịp” ra sao mỗi khi anh nói chuyện với cô. Sau đó tôi đã hoàn toàn bỏ đi các câu hỏi đã soạn sẵn, giờ tôi chỉ hỏi cách mà anh đã gặp người vợ của mình hiện tại thế nào thôi.
Anh kể với tôi một câu chuyện gần như trọn vẹn nhất. Khi cả hai đang cùng nhau công tác ở trong một bệnh viện. Cho đến một ngày họ phải xuống phố bên kia để mua các vật liệu ý tế, và khi họ đang đi bộ, một nhiếp ảnh gia đường phố đã chụp lại khoảnh khắc ấy. Anh đã hỏi mua bức hình đó, và anh cảm nhận rằng ngay ngày hôm sau đó anh đã yêu cô ấy. Tôi hỏi liệu rằng bức ảnh anh vẫn đang còn giữ hay không và anh cho biết vẫn đang còn giữ nó. Tôi nhận thấy người vợ của ông có nét đặc biệt không giống với các bức ảnh vẽ chân dung các cô gái khác trong phòng khách của anh. Khi bài báo được đăng, tôi gửi số tạp chí có buổi phỏng vấn đến nhà anh. 3 ngày sau, anh xuất hiện ở tòa soạn nơi tôi đang làm việc với bức thư tay và đăng ký đọc các số sau của tạp chí.
Tính cách hướng nội giúp tôi tăng sự thấu cảm ra sao
Khi gặp chuyện không vui, bạn sẽ tìm ai hay sẽ tìm cách nào để có thể giải tỏa nỗi buồn đó? Thông thường thì tôi vẫn hay sử dụng phương pháp lắng nghe có sự tiếp cận từ từ để giúp người bạn của tôi có được cảm giác an toàn. Về chuyện này, những khó khăn dạo đầu khi đối mặt với người hướng nội không mấy khó khăn.
Ảnh : Internet
Một trong những chủ đề về bài viết mà tôi yêu thích nhất thường hay nói đến các câu chuyện buồn nhất. Tôi đã từng phỏng vấn một gia đình trải qua một giai đoạn tồi tệ- người mẹ đã được chẩn đoán bị tâm thần, người cha có vấn đề về tim và cần các phương pháp chăm sóc y tế mà gia đình không thể tự lo liệu được. Hai đứa con của họ sau đó đã phải chịu cảnh vô gia cư và liên tục lo sợ về sức khoẻ của bố. Khi tôi tâm sự với họ tại ở một cơ quan hay tổ chức các đợt từ thiện cho địa phương và muốn hiểu rõ hơn qua câu chuyện, tôi cảm thấy như chính mình cũng bị đau khổ trong từng lời họ nói. Khi đã xong xuôi, tôi cảm thấy rất buồn không nói được gì nữa.
Cho dù người nào đó là giáo sư, ông chủ hay đồng nghiệp hoặc bạn bè đôi lúc sẽ cảnh báo bạn biết về những cạm bẫy của những người hướng nội trong sự nghiệp phơi bày hình ảnh của bản thân ra công chúng, thì bạn cũng nên biết rằng những người hướng nội vẫn có những kỹ năng đáng giá để luôn làm tốt trong từng vai trò của mình. Tôi đã phát hiện ra rằng kỹ năng tuyệt vời của mình, chẳng hạn như sự lắng nghe, sự linh hoạt và sự thấu cảm đã làm cho những bài viết của tôi theo đó mà trở nên đặc biệt và đã dẫn tôi đến những câu chuyện mà tôi chưa bao giờ được biết đến.